Trang chủ

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

Chuyện bờ cát một ngày!

      6g sáng của một ngày động biển. Gió ào ào xô nghiêng những rặng phi lao và xé tơi bời những tàu lá chuối nhà ai trồng sát biển. Sóng ào ạt vỗ vào bờ cát và rút chạy ra xa, bỏ lại những đường vân bọt ngoằn nghèo như vết trườn của một loài lươn biển.Mặt biển như sôi lên trong nhịp chạy cuồng loạn của những con sóng.

    Người phụ nữ đứng lặng , chiếc khăn len rộng màu gạch non buột tung, cuộn bay trong gió kéo liêu xiêu cả dáng người mảnh khảnh. Có cảm giác như chị là một cái dấu chấm than lạ lẫm trên nền nâu tối của bãi biển vắng người. Nhắm nghiền mắt chị hít căng lồng ngực bầu không khí buổi sáng thấm đẫm hương vị nồng mặn của biển khơi . Nhặt một quả mắm xanh mướt như một chiếc đũa ngọc mà sóng hữu ý đẩy giạt vào bờ chị nắn nót viết lên cát mịn một dòng tên.
- Cô viết gì đấy ạ? Đứa trẻ tò mò hỏi.
- Đố con cô viết gì nào?
     Đứa trẻ 5 tuổi có gương mặt của thần Apolon chăm chú ngắm nhìn mặt cát và bập bẹ đánh vần rồi reo lên.
- A! Con biết rồi, cô viết tên người. Tên ai đấy ạ?
- Suỵt! Bí mật! Đây là bí mật của cô và con nhé. Cô giao cho con nhiệm vụ giữ kín bí mật này. Con có làm được không?
- Con làm được! Đứa trẻ reo lên vui mừng vì được tin cậy. Hai cô cháu nhìn nhau cười rạng rỡ.
    Một con sóng ào đến và xóa tan dòng chữ , cậu bé băn khoăn :
- Cô ơi, sóng xóa mất bí mật của mình rồi!
Người phụ nữ mỉm cười:
- Không sao con ạ, ấy là sóng đem bí mật ấy cất vào sâu trong lòng đại dương đấy. Con thấy biển sâu và rộng không nào? ừ, đúng rồi, ấy là bởi biển cất giữ rất nhiều bí mật đó con. Giờ thì chúng ta đi về nếu không thì cả cô và con sẽ cùng rét cóng mất thôi.
      Một lát sau, bãi cát lại trở về với vẻ với vẻ ầm ầm mà quạnh hiu vốn có và nền trời phía đông ưng ửng một binh minh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét