Trang chủ

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2015

Viết cho con...

Này trái tim yêu của mẹ!
         Hôm nay con bắt đầu đứng được một chút. 5, 3 giây ngắn ngủi nhưng thật ý nghĩa với tất cả mọi người. Mẹ buông tay ra, con run rẩy, chới với trong vài giây rồi ngồi bệt xuống trong sự reo hò cổ vũ của tất cả mọi người. Con ngỡ ngàng rồi sung sướng toác miệng cười trước những gương mặt thân thương , hồ hởi xung quanh. Chắc là con biết mình quan trọng!

         Đúng là con rất quan trọng, bé tí hon của mẹ à. Hôm qua một chị học trò lâu lâu mới gặp đã hỏi mẹ “ Hồi này công việc của cô thế nào ạ? Có gì vui không cô?” . Mẹ đã trả lời rất thực “ Thú thực với em hồi này buồn vui của cô hình như không gắn gì với công việc mà chủ yếu gắn với em bé thôi” . Thế đấy em bé ạ, chuyện con lẫy, con bò, con mọc răng, con ăn bột dường như đang trở thành mối bận tâm duy nhất với mẹ mỗi ngày. Có khi mẹ đến trường rất vội với mớ tóc mai còn dính chút bột trắng từ bữa sáng chật vật của con. Và rất thường xuyên là những đêm không ngủ cùng con đi qua cơn sốt do cơ thể phản ứng với vacxin,do một chiếc răng mới nhú hay thậm chí do một ý thích bất chợt khiến con tự nhiên muốn bò dậy tri trô nói cười trong đêm.... Nhưng mẹ hạnh phúc vô ngần con ạ. Mỗi cử chỉ, động tác của con, mỗi biểu hiện cảm xúc hay một dấu hiệu trưởng thành của con dù thật nhỏ đều là một khám phá mới mẻ, một niềm vui bất tận với mẹ .Chỉ một cái chun mũi “ Làm xấu” ngộ nghĩnh vào buổi sáng đã nạp đủ năng lượng cho nụ cười nhảy nhót trong tim mẹ suốt cả một ngày dài. Chỉ một cử chỉ nhoài người nóng lòng đòi mẹ bế mỗi khi mẹ chạm thềm nhà đã xua tan tất cả những mệt mỏi, nhọc nhằn , phiền toái của cơm nước, dạy dỗ, ngược xuôi... Khi con trong lòng mẹ, ngắm gương mặt con bầu bĩnh, đôi mắt con lay láy , những ngón tay nhỏ xíu hồng hồng mẹ thấy mọi điều trên thế gian bỗng nhiên trở nên thật hợp lí. Khi con say sưa ngậm bầu vú mẹ, đôi mắt nghiêng nghiêng dò hỏi, kiếm tìm, ngạc nhiên mẹ đọc thấy lòng mình ngập tràn niềm yêu thương và biết ơn đối với cuộc đời.  Ôi, dấu yêu của mẹ!    
           Giờ đã tháng 5, con đường mẹ đi làm mỗi ngày đã ngập trong sắc tím bằng lăng và âm thanh tiếng ve báo hạ. Đi giữa đôi bờ miên man tím ấy mẹ lại nghĩ về con, về nụ cười mơ màng mà Mười hai Bà Mụ đã dạy con trong giấc ngủ trưa nào và mẹ ước sao con mẹ mau lớn để mẹ con mình có thể cùng nhau chơi, cùng nhau học. Chúng mình sẽ cùng nhau nghe tiếng ve kêu và ngắm nhìn sắc đỏ của Phượng vĩ, sắc tím của bằng lăng để biết mùa hè đã rộn rã đến bên hè phố, bên sân trường. Rồi mẹ sẽ dẫn con đi trên đường Láng Hạ, giẫm chân lên những chiếc lá Xà cừ óng ánh sắc vàng nằm phơi mùa thu bên con ngõ nhỏ để khách qua đường bỗng ngập ngừng một nỗi nhớ không đâu. Và mùa đông qua. Và mùa tết đến. Chao, mẹ có bao điều muốn nói cùng con, bao điều muốn thấy cùng con, bao điều muốn kể cho con. Cuộc sống kì diệu mỗi ngày con ạ. Mẹ sẽ kể cho con nghe về những người ruột thịt, về bà ngoại con với cặp kính lão tuổi 75 ngồi gỡ xương, bón cháo cho cô con gái ngót 40 đang bận cho con bú, về ông ngoại con với cái lưng còng rạp và nụ cười như có lỗi khi giải thích về sự biến mất của bộ râu quen thuộc “ Ông cạo râu đi để thơm cháu ông cho nó khỏi dặm!”, về bác gái con ngày ngày ngược xuôi hàng trăm cây số để vừa đi làm vừa chăm em chăm cháu. Mẹ sẽ kể cho con nghe về những người bạn của chúng ta, có người như giếng nước thẳm sâu- cô đơn và kiêu hãnh, có người như bầu trời sau cơn mưa - tươi tắn và hiền hòa, có người như bếp lửa đêm đông- ấm áp và tin cậy.... Con hãy biết yêu thương và trân trọng họ nhé con vì nếu không có họ mặt đất này sẽ trở nên vắng vẻ,  quạnh hiu nhiều ghê lắm  đấy.
       Và con thân yêu, mẹ sẽ kể cho con nghe rất nhiều về bố, về đôi vai lực lưỡng đã mang cả những năm tháng nhọc nhằn và khát vọng yêu thương để đong đầy thời gian bằng những ước mơ rất thực. Mẹ sẽ kể con nghe về mảnh đất Tây Nguyên của bố, nơi những triền cỏ lau trắng xác khát cháy một cơn mưa, nơi cây lúa cây khoai hàng ngàn năm vẫn mải miết giao tranh cùng nắng gió, những cánh rừng ngập trong sắc nắng vàng hươm... Chao ôi! Mẹ có bao điều muốn nói cùng con. Lớn nhanh nhé con yêu của mẹ!
    




8 nhận xét:

  1. Cám ơn bé Tí (LN) của mẹ Dã Thảo, bé là niềm vui, là hạnh phúc và hơn tất cả, là động lực để mẹ chịu ngồi vào bàn phím trải lòng mình kể chuyện cho mọi người nghe, điều mà từ rất, rất lâu nay bạn bè chờ đợi. Chúc bé mau ăn chóng lớn để rù rì rủ rỉ kể chuyện cho mẹ nghe LN nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tít thật vui khi có bác HN đón ngõ chào mừng!

      Xóa
  2. uh nhanh quá đã lá tháng năm rồi chúc mừng Cô giáo

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng là đáng chúc mừng. Tháng Năm mà! được nghỉ hề rồi!

      Xóa
  3. E...,này hèm.
    Hôm mẹ C xuống đt muốn nói chuyện với mẹ chứ cu N và M có D rồi c tự loại mình từ đời, ko nghe ,ko gọi lại,vậy hè.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hay thật nhỉ!? Đạm, xơ, bột , vitamin, muối, đường. Cái nào chả cần. Sao phải Loại!?

      Xóa
  4. Mẹ miêu sai rồi. Cái nào chả cần, nhưng cái chỉ cần tí ti, cái thì phải đầy một bụng. Tí ti nói quá = loại, bác ong nhỉ!?
    Cu N con tất nhiên sẽ lớn nhanh rồi! Để còn đọc blog, rồi ngồi gõ entry cho mẹ miêu nữa. Mẹ miêu cứ đợi mà xem!

    Trả lờiXóa
  5. Ôi, gặp lại Miêu ở đây rồi!

    Trả lờiXóa