"Ơi, Nha Trang mùa thu lại về,trong nụ cười và trong tiếng hát say mê...",
em đã lẩm nhẩm lời bài hát ấyđể làm quà cho Nha Trang trong một gặp gỡ bạn bầu
tri kỷ, nhưng cũng may những " Cờ đỏ tung bay, cuộc đời mới..." đã
giúp em dừng lời nếu không cái cờ hoa một thời ấy có lẽ đã phá vỡ ít nhiều bầu
không khí trữ tình mà chúng ta có hôm nào bên chân cầu Vĩnh Phương đầy gió. Và
thế là em tới với Nha Trang chỉ bằng một tấm tình rất thật.
Sông Quê, một chiều hoàng hôn bình thường như bao buổi chiều đã đi qua nơi
góc trời này, nước vẫn chảy dưới chân cầu như ngàn đời vẫn thế chỉ có lòng
người tha thiết với nhân gian không chịu chấp nhận một sự chảy trôi vô nghĩa và
vì thế những hội ngộ bạn bè đã trở thành nơi nhịp thời gian neo đậu trong thi
ca nhạc họa và những tấm lòng tri cảm. Em bé nhỏ vụng về giữa ân tình nồng hậu
của các chị các anh, lời ca em về mùa thu Hà Nội có âm vang của một ngón Ban
cầm, "cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta được thêm ngày nữa để yêu
thương".
Em yêu Nha Trang trong tiếng cười của chị, giòn tan như nhịp vỡ thủy tinh,
cứ sắc cạnh, cứ trẻ trung trong trẻo, cứ đàn bà và cứ buồn vui. Biển bãi kia hồ
như mất sắc, nếu biển chiều nay vắng tiếng chị cười reo.
Em yêu Nha Trang trong những vần thơ cảm khái, những vần thơ cho đất nước
mình, những vần thơ mang điệu hồn xứ sở, có xót xa, có mỉa mai, có quại quằn
bất lực. Anh gánh hồn thơ như Chúa Giê su chịu nạn, thánh giá đời dù cay cực
vẫn quyết mang. Hồn thơ anh dạy em biết yêu thêm con gà con ngan con vịt nhưng
cũng biết tủi hờn vì mình chỉ có con gà con vịt con ngan.
Em yêu Nha Trang trong chuỗi ghi ta đôn hậu, nâng lời ca chạm đến cõi lòng.
Dìu dặt nhé, thiết tha nhiều với nhéđể ta hay ta còn với nồng nàn.
Em yêu Nha Trang trong biếc xanhđôi mắt, trong dò hỏi ánh nhìn, trong thầm
thì tâm sự. Chạnh lòng quá cái chuyền tay nồng ấm, một cuốn sách trên tay bỗng
vụt hóa chuỗi hạt cườm, xâu chuỗi nhé những thân sơ bằng hữu.Mai xa lắc, trên
đường ly cách, "còn một chút gì để nhớ để quên".
Nôbita, Aqaqaq, Như Thị. Phù vân, Phù Du, Cuồng Từ. Hồng Ngọc, Đồng
Thuyền, Lê Vũ. Phương Thoa, Linh Giang, Ngô Nhậm... em đã gặp một Nha Trang như
thế, một Nha Trang lịch lãm, tài hoa, một Nha Trang ân tình, mến khách. "
Của tin gọi một chút này làm ghi".
Là Miêu Nữ đây sao ????
Trả lờiXóaCó cái thân tui đơi!
Trả lờiXóaXin ghi !
Trả lờiXóaHe he, đáng lí aqaqaq phải cảm ơn Dã thảo vì đã tô màu cho mắt huynh chớ!
Trả lờiXóaDo mắt Miêu chưởng môn có màu đó chớ ai tô đâu ta !
XóaHe he, mắt miêu thì nghiễm nhiên xanh rồi, khỏi cần bàn luôn. Nhưng mắt người ấy chớ!
Xóa