Trang chủ

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

Thánh ca về sự sáng tạo vũ trụ.


( Trong minh triết của người Ấn xưa thì Rig-Veda là phần không thể thiếu. DT xin giới thiệu lại với các bạn một đoản thiên Thánh ca trong bộ tuyển tập của thánh thần này!)



Buổi đó, hoàn toàn chẳng có gì cả,
                                         mặt trời rực rỡ kia cũng không có,
Mà vòm trời như cái khăn phủ mênh mông kia, cũng không có
Vậy cái gì trùm lên, che phủ, chứa chất vạn vật?
Phải chăng là vực nước sâu thẳm?
Thời đó không có chết- vậy mà cũng không cái gì là bất tử,
Không phân biệt ngày và đêm,
Cái Nhất, cái Độc nhất, không có hơi mà tự thở lấy được,
Ngoài Cái đó ra không có cái gì khác nữa.
Tối tăm, và hồi đầu cái gì cũng chìm trong cảnh tối tăm mù mịt
                                                    như biển cả không ánh sáng.
Cái mầm khuất trong cái vỏ bỗng nẩy ra , duy nhất, dưới sức nóng nung nấu.
Thế là lần đầu tiên , lòng thương yêu xuất hiện, nó là dòng suối mới của tinh thần
Các thi sĩ suy tư và thấy được trong lòng mình mối liên lạc giữa
                     cái- không - được - tạo - ra với những  vật- được - tạo – ra.
Tia sáng đó chiếu ra , xâm chiếm hết, nó phát xuất từ trời hay từ đất?
Giống đã gieo và người ta thấy các năng lực cao cả xuất hiện
Ở dưới thấp là thiên nhiên , ở trên cao là quyền năng và ý lực.
Ai là người vén được bức màn bí mật? Ai là người cho ta biết
Sự sáng tạo ra muôn vật đó từ đâu mà có?
Chính các thần linh cũng chỉ xuất hiện sau này-Vậy thì ai là người biết được sự sáng tạo mầu nhiệm đó từ đâu mà có?
Đấng nào đó đã tạo nên sự sáng tạo đẹp đẽ đó,
Là do vô tình hay hữu ý?
Đấng Tối Cao trên tầng trời cao nhất kia biết được.
Nhưng biết đâu chừng, có thể chính Ngài cũng không biết nốt!
                                         
         

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét